Bài thơ: Biển Đông như có Bác

Biển trào dậy sóng Bác Hồ ơi
Dù ở nơi xa tận cổng trời
Thấy những giàn khoan trơ tráo đó
Thương về con cháu lệ Người rơi!
Ngang tàng nước lớn cậy dân đông
Tàu chiến hung hăng xả ống rồng
Vây hãm thuyền ta đâm mảng cá
Luật trời luật biển có như không
Ta nén hờn căm tận đáy lòng
Để trời biển lặng chặn cuồng phong
Giữ từng hải lý từng hòn đảo
Không để “lưỡi bò” lấn biển Đông
Giữ lấy non sông Bác dặn rồi
Dẫu Trường Sơn cháy biển Đông sôi
Dù là xâm lược hay bành trướng
Tấc biển tấc vàng chớ bỏ lơi!
Bác vẫn ung dung đứng vẫy chào
Cờ hồng trên đảo lộng bay cao
Hồn thiêng Bác gọi hồn sông núi
Sừng sững cao hơn ngọn sóng trào…!

Tác giả: Nguyễn Văn Pứ