Bài thơ: Ôm Tình Trong Trăng

Nước vô tình ngàn năm vẩn chảy
Em vô tình xa mãi đời anh
Để lại trong anh những nhớ thương
Dấn dương”Dương dấn bống người
Còn đâu tưởng nhớ nụ cừời ngày sưa
Em hứa em đi em sẻ quay về
Để cùng anh cờ vai chung bước
Nào ngờ đợi mãi chẳn thấy em đau
Em ở phương xa nào đau hay biết
Anh ôm tình da giết nhớ thương em
Anh hoài mong em về chỉ một lần
Vì mấy trăng rồi anh em xa cách
Nhớ thương em vách núi cũng động lay
Rồi đến lúc anh cũng bật khóc
Bỗng nhận ra em không về nữa
Em hứa em thề rồi em quên mất
Còn lại mình anh chất chứa hương tình
Đêm khuya gió mát một mình
Rựu hồng anh vẩn ôm tình nhớ em

Lá trong rừng, lá nhiều vô kể,
Người vô tình, đếm xuể không anh?

Tác giả: Nguyễn Thành Hòa