Về tác giả: Hiền Nguyễn
Bài thơ: Cha Yêu
Đôi dòng chữ nhỏ viết về Cha Cảm xúc trào dâng chực vỡ òa Mãi mãi Người luôn là bóng cả Che đàn trẻ nhỏ trước phong ba. Trở ngược thời gian tuổi đến trường Cha dồn tất cả mọi tình thương Uốn từng nét...
Bài thơ: Lòng mẹ
Mẹ là tia nắng đời con Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần Những lọ gạo mắm đổi luân ở đời Lo từng giấc ngủ à ơi Mảnh quần vải áo những lời hát ru Nhiều hôm gió...
Bài thơ: Tiếng thu
Em không nghe mùa thu Dưới trăng mờ thổn thức? Em không nghe rạo rực Hình ảnh kẻ chinh phu Trong lòng người cô phụ? Em không nghe rừng thu Lá thu kêu xào xạc Con nai vàng ngơ ngác Đạp trên lá vàng...
Bài thơ: Khi người về
người về đâu không người không về đâu chiều chưa mưa nên chiều chưa thay màu tôi cây me đứng rung từng lá lá vàng rồi tôi cũng vàng theo tình người say không tình người không say đêm sắp sang nên đêm sắp ùa...
Bài thơ: Tình Người
Vào trận đánh hai người lính đối mặt trút lửa căm thù Giành chiến thắng vinh quang cho lý tưởng! Bầu trời dần xanh trở lại Chân trời thêu muôn ánh sáng vầng dương Cỏ cây vươn mầm xóa đau thương thù hận Mặt đất...
Bài thơ: Xa cách
Có một bận em ngồi xa anh quá Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn Em xích gần thêm một chút: anh hờn. Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa. Anh sắp giận. Em mỉm cười, vội vã Đến kề anh, và mơn...
Bài thơ: Tràng Giang
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp, Con thuyền xuôi mái nước song song. Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả; Củi một cành khô lạc mấy dòng. Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu, Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều. Nắng xuống, trời...
Bài thơ: Nhớ Ơn Thầy Cô
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô Năm tháng nuôi trồng những ước mơ Công lao xây thành vui mộng lắm Ân đức trao dành các em thơ Cô Thầy cho ta những ước mơ Dẫn lối đưa đường mọi tuổi thơ Mãi mãi...
Bài thơ: Thư mời họp lớp
Chiều nay hồn lạc về đâu Vẳng nghe điệp khúc ve sầu ngân nga Bao mùa phượng đã đi qua Mái trường rêu phủ cũng già nua thêm. Hoàng hôn trải nắng bên thềm Hai hàng ghế đá lặng im bóng chiều Bạn bè ngày...
Truyện ngắn: SỰ KHỞI ĐẦU
Con người ta đến với nhau là vì duyên còn ở với nhau là bởi phận. Chưa bao giờ tôi quên câu nói đó của mẹ, tôi cứ thuộc nằm lòng, cái nằm lòng của một người con gái mê tiểu thuyết chẳng bao giờ...