Tháng Tám về làm rộn rã những tim yêu!
Anh định chôn lòng mặc thu nèo trước cửa.
Bởi anh biết thu về là tim em chia nửa
Nửa cho anh, nửa lơ lửng lưng trời!
Tháng Tám về lá sửa soạn áo thôi!
Gói ghém sắc xanh gửi đất trời sắc đỏ
Ngõ nhỏ dùng dằng tà áo dài cuối phố
Xa xăm lòng nức nở nỗi xa xăm…
Tháng Tám về thổn thức phận long đong!
Một khung trời trong veo tưởng chừng không có đáy.
Một vầng trăng hanh hao đủ làm người yếu lòng trốn chạy.
Bởi soi bên nào cũng thấy khuyết hao!
Tháng Tám về tự hỏi phải làm sao?
Để tổng của mùa thu và giấc mơ không đổi
Nó tựa hồ ánh mắt anh gặp em lần đầu…bối rối!
E thẹn nhìn dầu lồng ngực đã vỡ tung…!
Tác giả: Phan Thúc Định