Thơ

Sen trắng

  Nụ sen trinh trắng đoan trang Như còn e thẹn nắng vàng bình minh Nụ sen tình của đôi mình Bao giờ nở rộ hồ xinh rạng ngời Nhụy vàng hoa trắng chơi vơi Chút hồng trang điểm hương trời ý thơ Anh về...

Nội và ngoại 

Cháu mến vườn cây Quả thơm chín tới Xin bố mẹ này Cháu sang bên nội Cháu yêu đồng lúa Thong dong cánh diều Cháu xin sang ngoại Thỏa thê sớm chiều Cháu về với nội Là ngoại chờ mong Cháu về với ngoại Thì...

Tháng 11 Thơ Và Mộng

Chào tháng 11 hờn ghen đỏng đảnh, Hết u buồn cứ chảnh cứ làm duyên Tháng đầu đông cho đôi mắt đen huyền Môi vẫn thắm gọi thuyền quyên về bến. Ngày đầu tháng môi hồng ai lơ đễnh, Xuyến xao hoài đợi người đến...

Đâu Rồi Cố Nhân?

Bạn hỡi! Ta về đâu? Khi xa buổi ban đầu Mái trường xưa lặng lẽ Áo bạc màu đã lâu Từng mùa phượng đơm hoa Mùa áo trắng nhạt nhòa Mưa chiều phôi phai xóa Dấu chân người in qua Dòng đời trôi lặng lẽ...

Mối tình sóng và cát

Thân em là dải cát Nằm nơi đó bãi bờ Biển xa chẳng thờ ơ Kêu sóng về hôn mãi Lúc đầu em ngần ngại Sóng dịu dàng lùi ra Quay vào hôn và xoa Cả hai òa sung sướng Em qua thời vất vưỡng...

Cảm xúc mùa thu

Thu về cành lá nghiêng chao, Mang theo nỗi nhớ xuyến xao vào lòng. Thu về nhớ cốm làng Vòng, Nhớ hương hoa sữa nhớ bông cúc vàng. Thu về ta nhớ đến nàng, Gió heo may thổi ta càng nhớ thêm. Thu về cho...

Tri Ân

Thu tàn trời đã sang đông Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy Người trao khát vọng hôm nay Chắp cho đôi cánh em bay vào đời Bao chuyến đò lặng không lời Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai Bên trang giáo...

Công cha nghĩa mẹ

Tình cha biển cả bao la Mẹ dòng sông lớn giao thoa ngọt ngào Con như suối nhỏ quyện vào Hòa chung dòng chảy một màu xanh trong Điểm tô mái ấm đượm nồng Êm đềm hạnh phúc thỏa lòng ước mơ Chứa chan tựa...

Người mẹ hiền thứ 2

Buổi sáng thức giấc Thấy ánh mặt trời Ngời ngời mắt mẹ Lời lẽ dịu dàng Càng thêm vui sướng Bước chân nhẹ nhàng Vang vang tiếng hát Bóng mát sân trường Hương thơm mát rượi Dưới ánh mặt trời Cô cười thật tươi Mắt...

Bài Học Từ Cuộc Sống

Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắng Cám ơn đời! Ta học được chữ khôn Để bỗng thấy mình như thêm lớn Trong gian nan, vất vả mới sinh tồn Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác Máu nhỏ ròng mới thấy biết...