Chiều chiều nhìn về cuối trời
Lòng ta lại nhớ về nơi sinh thành
Nhớ lối nhỏ, hàng cau xanh
Khói bếp phủ kín, mái tranh mỗi chiều.
Lũy tre trước ngõ liêu xiêu
Thân già uốn lượn, phù điêu giữa trời
Lá vàng ve vẫy rụng rời
Như chào đón khách gọi mời xuân sang.
Lối vào cau già thẳng hàng
Hoa cau rơi rụng, trắng vàng đầy sân
Đâu đây còn in dấu chân
Mẹ già chăm sóc ân cần từng cây
Bên kia lùng lẵng chiếc dây
Treo cái gàu nước còn đây thuở nào
Chợt nghe lệ muốn tuôn trào
Giếng nước của mẹ ngọt nào biết bao
Tình quê quá đổi dạt dào
Tình mẹ ấm áp, ai nào dễ quên
Dẫu cho cách trở đôi bên
Tình quê, tình mẹ vững bền thiên thu.
Tác giả: Hoàng Hải