Thơ
CÔN ĐẢO
Lâu lắm mới về thăm Côn Đảo Đi giữa phố phường bỗng ngu ngơ Đường xưa lối cũ giờ thay đổi Nghĩ mình lạc bước giữa cõi mơ Tiên cảnh đây ư? không – Côn Đảo Hai chín năm qua ta đến đây Xác xơ...
BỐN MÙA
Em phải là mùa thu Đem gió heo may về Gợi nỗi buồn man mác Cái se lạnh tàn thu Ánh nắng chiều rải rác Sắc vàng lòng xao xác Người đi xa biền biệt Chuỗi tháng năm mong chờ Đêm qua gió đông về...
Răn ta, răn những dại khờ thế nhân
Bao nhiêu thế sự ở đời Buồn vui – sướng khổ – khóc cười – hơn thua Ngẫm suy sống được vẹn vừa Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền Nhưng đời vật chất đảo điên Bao nhiêu cám dỗ gắn liền thân ta...
Đời Ngược Xuôi
Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi Mình đã sai và lầm lỗi chỗ nào Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau Bước chênh chao trên đường...
Đứng Lên Từ Vấp Ngã
Em lặng lẽ đem nỗi buồn gấp lại Giấu thật sâu trong ký ức tâm hồn Chẳng có gì cần suy tính dại – khôn Không thể nhớ… buộc phải quên mà sống Đường phía trước em thấy không dài – rộng Mỗi vết đau...
Tháng tám về
Tháng Tám về làm rộn rã những tim yêu! Anh định chôn lòng mặc thu nèo trước cửa. Bởi anh biết thu về là tim em chia nửa Nửa cho anh, nửa lơ lửng lưng trời! Tháng Tám về lá sửa soạn áo thôi! Gói...
Ngày Gia đình
Ngày Gia đình đến thật vui Cả nhà hạnh phúc ngọt bùi sẻ chia Bến yêu thương chẳng xa lìa Bờ vai nồng ấm sớm khuya cận kề Khuyên con chăm học say mê Thành tài hiếu thảo trở về nhà thăm Vợ chồng chung...
Ngày Bình Yên
Đón em là chim chích Về xây lại vườn hồng Phía chân trời mây trắng Bay tìm em, phải không? Đón em là hoa sứ Ngan ngát dưới mặt trời Bình minh thơm nắng mới Theo anh về đấy thôi Anh sẽ là vòng nôi...
Mùa Hè Bình Yên
Có một mùa hè em tiễn tuổi thơ đi Nghe phượng thầm thì: Mai em mười tám… Có một mùa hè cứ ngại ngần không dám Để mưa rơi…(Sợ làm ướt mắt người) Tuổi thơ ơi! Nỗi buồn ơi! Em gửi lại ở nơi nào…...
Đời người đâu mấy lần vui
Kiếp con người mỏng manh như là gió Sống trên đời có được mấy lần vui Sao phải đau mà không thể mĩm cười Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ Nếu có thể sao ta không làm thử Để tâm hồn khắc hai...