Thơ

NHẬT KÝ CỦA MẸ

Ngày… tháng… năm… mẹ tủi Con mắng mẹ: Già rồi Sao còn như con nít Làm cơm vãi khắp nơi! Hắn là người thành đạt Gia cảnh rất đề huề Có con ngoan, vợ đẹp Cuộc sống vạn người mê. Cứ mỗi lần giỗ mẹ...

SÔNG ĐÁY ƠI

Sông đáy ơi, khởi nguồn từ giang hát Một dòng xanh êm ả đã bao đời Như dải lụa mềm uốn lượn qua quê tôi Mang sức sống hai bên miền châu thổ Sông thân yêu có bao điều trăn trở Lũ tràn về sóng...

HÀ NỘI TRONG TÔI

1- TÊN CỬA Ô Cửa ô không còn. Vẫn còn lại cái tên, trong khai sinh phường phố. Ngã bốn ngã ba, chập chờn nỗi nhớ, thuở đoàn quân áo vải kéo nhau về. 2- HỒN PHỐ CỔ Đêm dìu dặt câu hát văn phố...

NHỮNG CHIỀU XƯA NGÀY ẤY

THÁNG CHẠP – 2021 Lấp ló đầu thôn tháng Chạp về Thốc chiều, cóng lạnh cả triền đê Thoảng xa xa vọng lời kinh kệ Nấc tiếng ai cầu, nghẹn bến mê! *. Hà Nội, chiều 06 tháng 01-2022 NỖI NIỀM Sợ làm nhột nắng...

DA DIẾT CHÂN

Bao năm rồi anh vẫn nhớ bến xưa Vạn Rú đò ngang đưa anh về quê mẹ Lán nứa đơn sơ muối gừng xứ Nghệ Nụ cười em tỏa rạng bên sông Bát chè tươi chát ngọt xanh trong Kết tinh bởi đất cằn nắng...

QUÊ MẸ

Gởi Huế yêu Huế ơi, quê mẹ của ta ơi! Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mười Mây núi hiu hiu, chiều lặng lặng Mưa nguồn gió biển, nắng xa khơi… Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương! Mái nhì man mác nước sông Hương...

LÊN TÂY BẮC

Sáng nay ra trận lên Tây Bắc Hai đứa ta cùng đi đánh giặc Tay dao tay súng, gạo đầy bao Chân cứng đạp rừng gai đá sắc Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều Bóng dài lên đỉnh dốc cheo leo Núi không đè...

MÙA HOA TAM GIÁC MẠCH

Lên cao nguyên đá mà chơi Núi vờn mây trắng, chọc trời quê hương Mùa này hoa tím đồi nương Nở trong kẽ đá, bên đường ta đi Tím tam giác mạch, dã quỳ Mỗi mùa đông đến diện chi áo hường Xiêu lòng đón...

THU NĂM NAY LẠ THẾ

Đêm cựa mình tiếng dế Thì thầm lời triền đê! Thu năm nay lạ thế Heo may vàng ngõ quê Đêm cựa mình tiếng dế Xới vang cả góc trời. Ồ rúc rích ai cười Rộn ngõ quê đến lạ Mà như là trong lá...

NGUYỆT CẦM

Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh, Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần. Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm! Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân. Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh Lung linh bóng sáng bỗng rung mình Vì nghe nương...