Chỉ còn mười đầu ngón tay
Gọi yêu mê say phây búc
Từ cổ đến chân bất lực
Ánh mắt đánh thức vần thơ.
Cuộc đời tưởng như bơ vơ
Ngờ đâu chân tình bước đến
Bàn phím gõ từng điểm hẹn
Niềm vui chen chật tháng ngày …
Động lực ở đầu ngón tay
Hồng hào mặt trời vẫy gọi
Câu thơ hiện lên sáng chói
Chắp cánh nâng người bay lên!
Những đêm chao nghiêng ánh đèn
Những ngày bão giông ập đến
Tình yêu vẫn không sai hẹn
Gặp nhau hai trái tim hồng.
Cuộc đời trải giữa mênh mông
Không chịu nhốt trong chật hẹp
Nụ cười không bao giờ khép
Tác giả: Phan Huy Hùng