Văn

NHỮNG TÁC GIẢ XUẤT SẮC CỦA NỀN VĂN HỌC TRUNG QUỐC THỜI CỔ ĐẠI

Văn học Trung Quốc có bề dày lịch sử hàng ngàn năm, từ các tài liệu lưu trữ của các triều đại cho đến các tiểu thuyết hư cấu từ thời trung cổ để phục vụ cho các độc giả người Trung Quốc. Nền văn...

Hôm ấy đẹp trời

Những cuộc gọi của Nương từ Đài Trung về cho cha con Sinh thưa dần rồi mất hẳn. Hết hạn Hợp đồng, Nương không về. Cô gửi về một lá thư. Trong thư gửi kèm một tờ đơn cô đồng ý cho Sinh đơn phương...

Đời sen

Bữa đó trời quang. Sau cơn mưa đầu mùa, đất trời chừng cũng đã dịu dàng, không còn gay gắt đỏng đảnh. Cái thời tiết dễ chịu này đủ để vỗ về người ta tạm quên những nhọc nhằn thường trực mà tiếp tục chuỗi...

Đón gió heo may

Tự dưng, sau khi cầm kết quả xét nghiệm, My không muốn gặp mặt ai hết. My chỉ muốn về với mẹ. Về quê, chỉ cần bước qua ngạch cửa đi thẳng ra sau bếp, My sẽ ôm lấy mẹ từ phía sau dụi đầu...

Bức tranh trên đá

Na cùng đoàn cán bộ của ban giáo dục về công tác tại trường phổ thông cơ sở xã Lâm Ngọc, sau giờ dự giảng lớp tám chọn của cô Thu, các em học sinh ùa ra sân trường ríu rít. Chúng tụ nhau thành...

Nàng Thơ

Có một cô gái nhẩm vài câu ca từ mỗi ngày như trì chú hộ thân. Trở lại Huế thương bài thơ khắc trong chiếc nón. Em cầm trên tay ra đứng bờ sông. Nàng thơ xứ Huế chung tình đáo để đến thế kia...

Những mặt hồ lung linh mây trời

  Theo thống kê thì Hà Nội có đến vài mươi hồ nước thiên nhiên. Hà Nội nguyên nghĩa là “bên trong sông” cho thấy đất thủ đô nằm trong khu vực có nhiều dòng sông. Người xưa có câu thơ: “Nhĩ Hà nằm ở...

Cái tổ ong

Vừa bước lên sân, việc đầu tiên của cậu Minh là phóng mắt vào nhà rồi liếc nhanh phía sau sàn nước để tìm hình bóng cô Kim Em. Hổm rày, cậu mang bịnh tương tư. Nhưng khi đến đây cậu gặp sự thất vọng....

Cỏ may mắn

Tôi chậm chạp rời khỏi nhà và lê dài từng bước tiến về nơi hẹn. Đôi chân nặng trịch như chì, cảm giác hoang hoải khó tả. Tôi thật không hiểu nổi bản thân, hẹn hò với người yêu cứ như đang gồng mình đi...

Chiều vắng

Ngày dì Út Thu Lý tròn bốn mươi bảy tuổi, dì từ giã thêm một lượt ba cái răng. Buồn quá trời đất, dì lại chùa Phấn, than với sư Huệ bây giờ không biết làm sao giáp mặt anh Tư Nhớ, răng cỏ trống...